CÔNG ÁN:
Tăng hỏi Mã Đại Sư:
- Ly tứ cú, tuyệt bách phi. Xin sư chỉ ngay ý Tây lai cho con.
Mã Đại Sư bảo:
- Hôm nay ta mệt không thể vì ngươi nói được, nên đi hỏi Trí Tạng.
Trí Tạng bảo:
- Sao không đi hỏi Hòa Thượng?
Tăng đáp:
- Hòa Thượng dạy đi hỏi.
Tạng bảo:
- Hôm nay ta bị đau đầu, không thể vì ngươi nói được, nên đi hỏi Hải huynh.
Tăng hỏi Hải huynh.
Hải huynh bảo:
- Ta không biết.
Tăng thưa lại Mã Đại Sư.
Mã Sư bảo:
- Tạng đầu trắng, Hải đầu đen.
LỜI BÀN:
Dưới trướng Mã Đại Sư, cũng có lắm kẻ căn cơ sắc bén như gươm, nhứt cử nhứt động không qua đôi mắt họ. Tuy nhiên cũng có lắm kẻ ù ù cạt cạt như vị tăng này. Ba lần đi hỏi đều bị từ chối, nhưng tại sao không tự hiểu tự ngộ, mà còn đi hỏi tới hỏi lui? Tại sao lúc ấy Mã Đại Sư không cho ông ta ba đạp, để ông ta hiểu thế nào là ý Tây lai, lại còn đi cà kê dê ngỗng với ông ta làm gì cho mệt xác. Ở đây, thử hỏi Tạng đầu trắng Hải đầu đen có ý gì?
LỜI TỤNG:
Rõ ràng lưỡi kiếm đã trình tâu
Có nhận hay không cũng rơi đầu
Một kiếp phong lưu lìa phân biệt
Thảnh thơi ý Tổ trắng đen đầu.
0 nhận xét