CÔNG ÁN:
Lâm Tế hỏi Lạc Phố:
- Từ xưa đến nay, một người dùng hèo một nguời thì quát. Vậy, ai là người thân?
Phố đáp:
- Cả hai chẳng thân.
Tế hỏi:
- Vậy chỗ thân làm sao sanh?
Phố liền quát, Tế liền đánh.
LỜI BÀN:
- Cơ kia như ánh chớp, ý nọ tựa tên bay; ứng cơ thì tiếp vật, ứng tiếng thì tiếp lời; qua lại không khởi niệm phân biệt, thì đối với đạo không chướng ngại. Ngôn ngữ vì thế, không chỉ hạn hẹp trong lời nói, mà nó còn bàn bạc trong cử chỉ hành động, ngay cả trong im lặng, nếu ai hiểu được chỗ này, thì hiểu được cái đánh của Lâm Tế, tiếng quát của Lạc Phố, còn không thì mịt mờ.
LỜI TỤNG:
Kẻ hèo người quát ai là thân
Lối quỷ đường ma hai chẳng thân
Lại muốn thân sanh thì cũng dễ
Một quát hai hèo thế là thân.
0 nhận xét